Thế rồi bà mất, bà ra đi nhẹ nhàng thanh thản. Tôi cảm thấy hụt hẫng, bất an. Lúc này tự nhiên thấy thương bà vô hạn, cứ ước gì bà còn sống để trò chuyện với bà nhiều hơn, chăm lo cho bà chu đáo hơn.
Giờ, mỗi khi đi làm về, thấy chỗ ngồi quen thuộc không còn bóng dáng của bà nữa, một cảm giác buồn tênh. Nhà ít người giờ lại càng thêm trống trải, mùi hương tỏa ra cay nồng nơi sống mũi.
Mẹ ơi, ước gì ...!
Ông Nội và bà Nội của Linh, Nam (ảnh chụp năm 2009)
“Tình nghĩa vợ chồng mấy mươi năm
Bà đi, tôi ở lệ tuôn dầm
Năm canh thương nhớ lòng quặn thắt
Vĩnh biệt từ đây nghĩa vợ chồng”
Nhật Linh lúc 9 tháng và bà Nội