Thứ Sáu, 2 tháng 11, 2012

NỘI!

Như thường lệ, cuối tuần gọi về nhà trò chuyện cùng Ba Mẹ. Sau một hồi thăm hỏi, kể chuyện con cái cho Ba nghe xong chợt giọng Ba chùng xuống "Bà Nội xuống tóc rồi". Trong giọng nói của Ba có gì đó nghèn nghẹn trầm buồn.

Ngạc nhiên, mình

hỏi lại "Thế sao mà Nội xuống tóc hả Ba?"

"Thì Nội nói do bị ngứa, xuống tóc cho đỡ ngứa vậy mà". Ba trả lời.

Cũng là một lý do thôi. Mình biết, Nội trải qua bao thăng trầm của thời cuộc, của cuộc đời, vốn quý nhất bây giờ của Nội là con, là cháu. Trong số con, cháu của Nội cũng đã có những lá xanh lìa cành khi còn tuổi đời còn rất trẻ. Cuộc đời là dâu bể mà ...

Và, lý do duy nhất mình hiểu về Nội đó là LỜI NGUYỆN CẦU BÌNH AN đến cho tất cả con, cháu mà thôi.

Thương Nội quá, một đời vất vả! Đến những năm tháng cuối đời vẫn còn những lo toan ...!